Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016

M.U - Arsenal: Nhìn đại chiến nay, nhớ thư hùng xưa


Theo http://u99bet.net/ Bỏ qua góc cạnh về chiến thuật và chuyên môn, cuộc đối đầu giữa M.U và Arsenal các ngày này còn gì đáng xem?




Đấy là một câu hỏi khó. Trước trận đấu đáng chú ý nhất vòng 12 ngoại hạng Anh vào cuối tuần này, báo chí Anh như không lệ cố đẩy sự phấn khích lên cao bằng một loạt những so sánh, phân tích, bình luận. Nhưng phần lớn đều chẳng thể che chắn một sự thật trằn trụi rằng cuộc đụng độ từng che bóng cả nước Anh này ko còn “chất” như cách thức đây hơn một thập kỷ.

Không khó để nhìn thấy điều này. 2 đội đã đổi thay quá đa dạng nhắc trong khoảng lần sắp nhất cuộc chạm trán giữa họ khiến cho phần lớn phải dán mắt vào màn hình ti vi. đó là thời điểm Arsenal được cầm đầu bởi Patrick Vieira, còn M.U do Roy Keane lãnh đạo. Bầu không khí cừu địch luôn đặc quánh và ngột ngạt từ trong con đường hầm tới trên mặt sân. Ánh mắt gườm gườm của Keane và sự bất cần của Vieira là thứ khiến mỗi trận đấu giữa M.U và Arsenal không chỉ là một màn so tài cao thấp, mà còn là nơi để chứng tỏ ai mới là ông chủ thực thụ.

Pha va chạm nức danh giữa Keown và Van Nistelrooy vào năm 2003 

Sau lúc lần lượt Vieira và rồi Keane ra đi, Arsenal và M.U vẫn đang mỏi mắt kiếm tìm 1 vị thủ lĩnh mang tầm ảnh hưởng như họ ở khu vực giữa sân. các cuộc chiến giữa 2 đội thời kì gần đây không còn với đa dạng tính ăn nhằm theo kiểu “cậu muốn thắng phải bước qua xác tôi”. Ở 1 giải đấu nặng về giải trí như ngoại hạng Anh, những pha vào bóng quyết liệt, những cú đọ đầu khiêu khích, các màn tranh cãi không điểm dừng là bản sắc, đặc trưng là ở các trận đại chiến. đấy không hề là phản bóng đá, đấy là ý thức cấp thiết để tạo nên các nhà quán quân.
>> Kqbd trực tuyến
M.U và Arsenal hiện nay với hầu hết những tư nhân với chuyên môn thấp, nhưng những tượng đài thủ lĩnh theo kiểu Vieira, Keane hay Gary Neville, Tony Adams thực thụ biến mất. Nhìn rộng hơn nữa, những vai chính theo kiểu Cristiano Ronaldo hoặc Thierry Henry, sự thù địch chông gai kiểu Ruud Van Nistelrooy và Martin Keown cũng ko còn. đơn thuần là một bữa tiệc thiếu gia vị.

Việc gì còn sót lại là hai chiến lược gia căm ghét nhau đến tận xương tủy. Mourinho có lẽ sẽ không bao giờ với thể vừa là bạn vừa là thù với Wenger, giống Sir Alex từng khiến trước đây. Sir Alex và Wenger sở hữu thể nổi đóa với nhau trong trận, nhưng sau đấy các ly rượu vang được họ trao nhau, còn mang Mourinho, đó luôn là những ánh mắt muốn lảng giảm thiểu. Nét đẹp và sự cao thượng cũng từ ấy mà tan biến.

Sự thù địch ra mặt giữa Wenger và Mourinho 

M.U ko còn là chính họ sau lúc Sir Alex ra đi, còn các CĐV Arsenal có vẻ cũng đang đếm ngược ngày Wenger hết hợp đồng. Arsenal luôn rúm ró trước mỗi đối thủ đá rắn, còn “nguyên tố gây ám ảnh” của M.U cũng đã là một câu chuyện của kí vãng. Họ cần 1 ánh mắt của Keane hay giọng gào thét của Vieira để tìm lại bản ngã. Họ quên rằng mình từng mạnh mẽ tới nhường nào.

Những CĐV bóng đá luôn muốn tìm cho mình 1 người hùng mới, 1 kẻ mang tinh thần thắng lợi mới. Nhưng cuộc sống mái này cần ai đấy, một người có thể xách cổ nó lên và lôi về dĩ vãng, nơi mà mọi sự phấn khích đều bắt đầu bằng 1 câu nói trong tuyến phố hầm: “Tôi sẽ đợi cậu ở ngoài kia”.
Nguồn: tỷ lệ cược bóng
bongdalu Web Developer